'Vietnam gave me the chance to become a mother': Frenchwomans 32-year journey of gratitude

  • 'Việt Nam đã cho tôi cơ hội trở thành mẹ': Hành trình 32 năm tri ân của người phụ nữ Pháp

September 13, 2025

Unable to have children herself, Frenchwoman Florence Cavalier adopted four Vietnamese children and has spent the past 32 years traveling to Vietnam to express her gratitude.

  • Không thể có con, người phụ nữ Pháp Florence Cavalier đã nhận nuôi bốn đứa trẻ Việt Nam và dành suốt 32 năm qua để bày tỏ lòng biết ơn đối với Việt Nam.

Cavalier was born with a congenital uterine defect and suffered several miscarriages before her condition made it impossible to have children.

  • Cavalier sinh ra với khuyết tật tử cung bẩm sinh và đã gặp nhiều lần sẩy thai trước khi tình trạng của bà khiến không thể có con.

In 1993 she and her husband Jean-Paul, a physical therapist and a financial expert, visited an orphanage in Can Tho City and adopted twin girls with hydrocephalus among many war-affected children.

  • Năm 1993, bà và chồng Jean-Paul, một chuyên gia vật lý trị liệu và tài chính, đã đến thăm một trại trẻ mồ côi tại thành phố Cần Thơ và nhận nuôi hai bé gái song sinh bị não úng thủy trong số nhiều trẻ em bị ảnh hưởng bởi chiến tranh.

The 58-year-old woman from Yvelines Province says: "It was both joy and heartbreak. In that moment I knew my life would be forever tied to Vietnam."

  • Người phụ nữ 58 tuổi từ tỉnh Yvelines nói: "Đó là niềm vui xen lẫn đau khổ. Trong khoảnh khắc đó, tôi biết cuộc đời mình sẽ mãi gắn liền với Việt Nam."

For the first two months after the adoption Childrens Hospital 2 in HCMC became their home as the twins underwent treatment.

  • Trong hai tháng đầu sau khi nhận nuôi, Bệnh viện Nhi đồng 2 tại TP.HCM đã trở thành ngôi nhà của họ khi hai bé gái song sinh được điều trị.

In the following years they spent a lot of time at Necker Hospital in Paris for their childrens respiratory therapy. "While Paris sparkled with lights to celebrate Christmas, I was holding my daughter Aurélia in the emergency room," she recalls.

  • Trong những năm tiếp theo, họ dành nhiều thời gian tại Bệnh viện Necker ở Paris để điều trị hô hấp cho các con. "Trong khi Paris rực rỡ ánh đèn mừng Giáng sinh, tôi đang ôm con gái Aurélia trong phòng cấp cứu," bà nhớ lại.

In 1995 Cavalier and her husband adopted a third child, Benoit, from a center in HCMC. When she returned to France and left the boy in her husband's care for 10 days, Benoit became silent and withdrawn out of fear of being abandoned.

  • Năm 1995, Cavalier và chồng nhận nuôi đứa con thứ ba, Benoit, từ một trung tâm tại TP.HCM. Khi bà trở về Pháp và để con trai lại cho chồng chăm sóc trong 10 ngày, Benoit trở nên im lặng và thu mình vì sợ bị bỏ rơi.

"That fear stayed with him for many years," she says.

  • "Nỗi sợ đó đã theo con nhiều năm," bà nói.

Their fourth adopted child, Hugo, joined the family in 1998. Born prematurely at 30 weeks and weighing only 1.2 kilograms, he spent two months in an incubator and could not lift his head at five months. Her husband performed physical therapy on their son daily.

  • Đứa con thứ tư được nhận nuôi, Hugo, gia nhập gia đình vào năm 1998. Sinh non ở tuần thứ 30 và chỉ nặng 1,2 kg, Hugo đã phải nằm trong lồng ấp hai tháng và không thể nâng đầu khi được năm tháng tuổi. Chồng bà đã thực hiện trị liệu vật lý cho con trai hàng ngày.

Hugo later underwent years of respiratory, speech and motor therapy. He learned to walk at two and needed medication to control hyperactivity.

  • Hugo sau đó trải qua nhiều năm trị liệu hô hấp, ngôn ngữ và vận động. Cậu bé học đi khi hai tuổi và cần thuốc để kiểm soát sự tăng động.

Florence Cavalier’s four Vietnamese adopted children and her newborn daughter Héloïse in 2003. Photo courtesy of the family

Florence Cavaliers four Vietnamese adopted children and her newborn daughter Héloïse in 2003. Photo courtesy of the family

  • Bốn đứa con nuôi người Việt Nam của Florence Cavalier và con gái mới sinh Héloïse vào năm 2003. Ảnh do gia đình cung cấp

After adopting the four Vietnamese children, she unexpectedly became pregnant and gave birth to a daughter, Héloïse, in 2003.

  • Sau khi nhận nuôi bốn đứa trẻ Việt Nam, bà bất ngờ mang thai và sinh con gái, Héloïse, vào năm 2003.

Benoit, then seven, feared being abandoned now that his parents had a biological child. When Cavalier returned from the hospital, he had packed his things, ready to leave. She focused on helping him adjust.

  • Benoit, khi đó bảy tuổi, sợ bị bỏ rơi khi cha mẹ có con ruột. Khi Cavalier trở về từ bệnh viện, cậu bé đã đóng gói đồ đạc, sẵn sàng rời đi. Bà tập trung giúp cậu bé thích nghi.

Family trips and shared evening gradually helped the siblings bond. The older children grew to accept their youngest sister.

  • Những chuyến đi gia đình và buổi tối cùng nhau dần giúp các anh chị em gắn kết. Các con lớn dần chấp nhận em gái út.

She says: "I breastfed Héloïse until she was one, and the older siblings were curious to try. I let each of them have a taste as a way to bond."

  • Bà nói: "Tôi cho Héloïse bú mẹ đến khi bé một tuổi, và các anh chị tò mò muốn thử. Tôi để mỗi đứa thử một chút như cách để gắn kết."

Today Hugo is a robotics engineer, Benoit runs a software business, twins Aurélia and Marie work in human resources and commerce at major corporations, and Héloïse studies veterinary medicine.

  • Hiện tại Hugo là kỹ sư robot, Benoit điều hành một doanh nghiệp phần mềm, cặp song sinh Aurélia và Marie làm việc trong lĩnh vực nhân sự và thương mại tại các tập đoàn lớn, và Héloïse học ngành thú y.

Florence Cavalier and her husband Jean-Paul with their four Vietnamese adopted children and biological daughter in 2025. Photo courtesy of the family

Florence Cavalier and her husband Jean-Paul with their four Vietnamese adopted children and biological daughter in 2025. Photo courtesy of the family

  • Florence Cavalier và chồng Jean-Paul cùng bốn đứa con nuôi người Việt và con gái ruột vào năm 2025. Ảnh do gia đình cung cấp

Cavaliers commitment to Vietnamese children did not stop with her own family. Raising her children inspired her to help others.

  • Cam kết của Cavalier đối với trẻ em Việt Nam không dừng lại ở gia đình bà. Nuôi dưỡng các con đã truyền cảm hứng cho bà giúp đỡ người khác.

In 2007 she founded Enfance Partenariat Vietnam (EPVN) with some 50 members, mostly people who adopted Vietnamese kids, to support orphaned and disabled children.

  • Năm 2007, bà thành lập Enfance Partenariat Vietnam (EPVN) với khoảng 50 thành viên, chủ yếu là những người đã nhận con nuôi Việt Nam, để hỗ trợ trẻ mồ côi và khuyết tật.

With 14 years of social work experience at the Council for family in Yvelines, Paris, she organized visits to and projects at orphanages in Bac Giang and Vung Tau.

  • Với 14 năm kinh nghiệm công tác xã hội tại Hội đồng gia đình ở Yvelines, Paris, bà đã tổ chức các chuyến thăm và dự án tại các trại trẻ mồ côi ở Bắc Giang và Vũng Tàu.

The group has also built roads and schools, brought clean water to villages, donated livestock, and started vocational classes to help poor families.

  • Nhóm cũng đã xây dựng đường và trường học, mang nước sạch đến các làng, tặng gia súc và mở lớp dạy nghề để giúp đỡ các gia đình nghèo.

In the last five years EPVN has contributed some US$1 million to improve education, healthcare and livelihoods in Vietnam.

  • Trong năm năm qua, EPVN đã đóng góp khoảng 1 triệu USD để cải thiện giáo dục, chăm sóc sức khỏe và sinh kế ở Việt Nam.

"I will never forget the meal I had in Ta Phin, Sapa, when a family slaughtered a pig to thank us, or when another family gave a calf to a poorer household or the simple fruits the Ba Na people offered with so much warmth," she says.

  • "Tôi sẽ không bao giờ quên bữa ăn ở Tả Phìn, Sapa, khi một gia đình mổ lợn để cảm ơn chúng tôi, hoặc khi một gia đình khác tặng một con bê cho hộ nghèo hơn hay những trái cây đơn giản mà người Ba Na tặng với lòng ấm áp," bà nói.

Florence Cavalier and France’s ambassador to Vietnam, Olivier Brochet, donate sows and hens to poor families in Khuoi Chau Village, Vi Xuyen District, Ha Giang, now part of Tuyen Quang Province, in July 2025. Photo courtesy of EPVN

Florence Cavalier and Frances ambassador to Vietnam, Olivier Brochet, donate sows and hens to poor families in Khuoi Chau Village, Vi Xuyen District, Ha Giang, now part of Tuyen Quang Province, in July 2025. Photo courtesy of EPVN

  • Florence Cavalier và Đại sứ Pháp tại Việt Nam, Olivier Brochet, tặng lợn nái và gà cho các gia đình nghèo ở làng Khuổi Châu, huyện Vị Xuyên, Hà Giang, nay thuộc tỉnh Tuyên Quang, vào tháng 7 năm 2025. Ảnh do EPVN cung cấp

Jean-Paul has always supported his wife. Florence once contracted cholera while doing charity in Vietnam and was hospitalized. "In July 2024, she nearly fainted in the heat while donating sows in Vi Xuyen," he says.

  • Jean-Paul luôn ủng hộ vợ. Florence từng mắc bệnh tả khi làm từ thiện ở Việt Nam và phải nhập viện. "Vào tháng 7 năm 2024, bà suýt ngất vì nắng nóng khi tặng lợn nái ở Vị Xuyên," ông nói.

She encourages her children to stay connected to their roots.

  • Bà khuyến khích các con duy trì kết nối với cội nguồn.

Aurélia volunteered in Bac Giang, Marie helped students build bamboo trash bins, Hugo paved two kilometers of concrete road and learned traditional medicine from a Dao Do family, and Héloïse traveled to Vietnam three times with her mother and veterinary students.

  • Aurélia đã tình nguyện ở Bắc Giang, Marie giúp học sinh xây thùng rác bằng tre, Hugo lát hai km đường bê tông và học y học cổ truyền từ một gia đình Dao Đỏ, và Héloïse đã ba lần đến Việt Nam cùng mẹ và các sinh viên thú y.

Hugo is the most connected to Asia: He loves Asian cuisine, travels often and once dreamed of marrying an Asian woman. That dream will come true on Sept. 13, when he will marry a Korean adoptee.

  • Hugo là người gắn kết nhất với châu Á: Cậu yêu ẩm thực châu Á, thường xuyên du lịch và từng mơ ước kết hôn với một phụ nữ châu Á. Giấc mơ đó sẽ trở thành hiện thực vào ngày 13 tháng 9, khi cậu kết hôn với một người Hàn Quốc nhận nuôi.

Since sending her first batch of medical equipment to Tu Du Hospital in HCMC in 1993, Cavalier and EPVN have given thousands of Vietnamese children and families better access to education, healthcare, and a stable life. Her motivation she says is to "help the poorest and sickest people."

  • Kể từ khi gửi lô thiết bị y tế đầu tiên đến Bệnh viện Từ Dũ ở TP.HCM vào năm 1993, Cavalier và EPVN đã mang đến cho hàng ngàn trẻ em và gia đình Việt Nam cơ hội tiếp cận giáo dục, chăm sóc sức khỏe và cuộc sống ổn định. Động lực của bà là "giúp đỡ những người nghèo nhất và ốm đau nhất."

As Vietnam celebrated its 80th National Day this summer, she received the Friendship Order in recognition of her humanitarian efforts with Vietnamese children during her 80th visit to the country.

  • Khi Việt Nam kỷ niệm Ngày Quốc khánh lần thứ 80 mùa hè này, bà đã nhận được Huân chương Hữu nghị để ghi nhận những nỗ lực nhân đạo của bà với trẻ em Việt Nam trong chuyến thăm lần thứ 80 đến đất nước này.

"This award marks 32 years of my working with EPVN," she says.

  • "Giải thưởng này đánh dấu 32 năm tôi làm việc với EPVN," bà nói.

People often ask her "Why does a Frenchwoman have such a strong bond with Vietnam?" Her reply? "Because Vietnam gave me the chance to become a mother."

  • Mọi người thường hỏi bà "Tại sao một người phụ nữ Pháp lại có mối liên kết mạnh mẽ với Việt Nam như vậy?" Câu trả lời của bà là: "Vì Việt Nam đã cho tôi cơ hội trở thành mẹ."
View the original post here .