My wife holds grudge against my mother after being scolded following her miscarriage

  • Vợ tôi vẫn mang mối hận với mẹ tôi sau khi bị la mắng sau khi sẩy thai

December 31, 2024

My mother blamed the miscarriage on my wife, accusing her of unfairly blaming me, which has caused deep resentment.

  • Mẹ tôi đổ lỗi vụ sẩy thai cho vợ tôi, buộc tội cô ấy đổ lỗi không công bằng cho tôi, điều này đã gây ra sự oán giận sâu sắc.

We are both 42 years old, with a three-year-old child, and have only found happiness in our family life since our child was born. We got married when we were 30 and struggled for years to have children until, at 35, we discovered that I was the cause. I have been drinking socially since I was young, but it is unclear if that contributed to our fertility issues. Our doctor advised us to attempt IVF as soon as possible while my wife still had viable eggs, given her age. However, we had just taken out a bank loan to build our house at the time.

  • Chúng tôi đều 42 tuổi, có một đứa con ba tuổi, và chỉ tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống gia đình kể từ khi con chúng tôi chào đời. Chúng tôi kết hôn khi 30 tuổi và đã vật lộn nhiều năm để có con cho đến khi, ở tuổi 35, chúng tôi phát hiện ra rằng nguyên nhân là do tôi. Tôi đã uống rượu xã giao từ khi còn trẻ, nhưng không rõ liệu điều đó có góp phần vào vấn đề sinh sản của chúng tôi hay không. Bác sĩ khuyên chúng tôi nên thử IVF càng sớm càng tốt trong khi vợ tôi vẫn còn trứng có thể thụ thai, vì tuổi của cô ấy. Tuy nhiên, vào thời điểm đó chúng tôi vừa mới vay ngân hàng để xây nhà.

Upon learning of our situation, my wifes family gifted us VND100 million (US$3,924) for IVF, and we managed to save the rest ourselves. The first IVF attempt was unsuccessful, and my wife was devastated. We kept trying and succeeded on our third attempt, but she miscarried at eight weeks.

  • Sau khi biết hoàn cảnh của chúng tôi, gia đình vợ đã tặng chúng tôi 100 triệu đồng (3.924 USD) để làm IVF, và chúng tôi đã tự tiết kiệm phần còn lại. Lần thử IVF đầu tiên không thành công, và vợ tôi rất đau buồn. Chúng tôi tiếp tục thử và thành công ở lần thứ ba, nhưng cô ấy bị sẩy thai ở tuần thứ tám.

The day of her miscarriage, life had just returned to normal post-Covid. My wife went to the hospital, but only her younger sister could take the day off to accompany her. My mother and sister merely called to inquire about her, citing fear of catching a disease at the hospital for their absence. I was tied up with a work meeting and could only reach the hospital in the evening. My wife was very distressed, and in the days that followed, she took leave from work and was diagnosed with depression, for which she was prescribed medication. During this time, she blamed me and lashed out verbally, which I understood but found increasingly exhausting amid work pressures and her criticisms at home. My mother told my wife that if she wanted to divorce, she should.

  • Ngày vợ tôi sẩy thai, cuộc sống vừa mới trở lại bình thường sau Covid. Vợ tôi đến bệnh viện, nhưng chỉ có em gái cô ấy có thể nghỉ làm để đi cùng cô ấy. Mẹ và chị gái tôi chỉ gọi điện hỏi thăm, viện lý do sợ bị bệnh khi đến bệnh viện nên không có mặt. Tôi bị ràng buộc với một cuộc họp công việc và chỉ có thể đến bệnh viện vào buổi tối. Vợ tôi rất đau khổ, và trong những ngày sau đó, cô ấy xin nghỉ làm và được chẩn đoán bị trầm cảm, được kê đơn thuốc. Trong thời gian này, cô ấy đổ lỗi cho tôi và la mắng, điều mà tôi hiểu nhưng ngày càng cảm thấy mệt mỏi giữa áp lực công việc và những lời chỉ trích ở nhà. Mẹ tôi nói với vợ tôi rằng nếu cô ấy muốn ly dị, cô ấy nên làm.

My wifes parents then loaned us more money and encouraged my wife to cheer up for our future child. Thanks to that, we attempted IVF again and were blessed with our son. My family did not support us during this time.

  • Bố mẹ vợ tôi sau đó đã cho chúng tôi vay thêm tiền và khuyến khích vợ tôi vui lên vì đứa con tương lai của chúng tôi. Nhờ đó, chúng tôi thử IVF lần nữa và được ban phước với cậu con trai. Gia đình tôi không hỗ trợ chúng tôi trong thời gian này.

For the past few years, my wife has cut off contact with my family, and my son does not know his paternal relatives. At his full-month celebration and first birthday, my mother came, ate her fill, and left without giving any gifts, unlike my wifes relatives who gave clothes or money.

  • Trong vài năm qua, vợ tôi đã cắt đứt liên lạc với gia đình tôi, và con trai tôi không biết họ hàng bên nội. Trong lễ đầy tháng và sinh nhật đầu tiên của con, mẹ tôi đến, ăn no rồi ra về mà không tặng quà, khác hẳn với họ hàng bên vợ tặng quần áo hoặc tiền.

My relatives advise me to forgive and forget since my parents are my family, and my son is still their grandchild. They suggest he should visit my parents, but my wife disagrees. In the past three years, my mother has never asked about my son, claiming its because shes poor and doesnt have money, which only makes my wife more resentful and unwilling to let her see our son, further increasing the distance between them.

  • Họ hàng tôi khuyên tôi nên tha thứ và quên đi vì bố mẹ vẫn là gia đình tôi, và con tôi vẫn là cháu của họ. Họ đề nghị con tôi nên thăm bố mẹ tôi, nhưng vợ tôi không đồng ý. Trong ba năm qua, mẹ tôi chưa bao giờ hỏi thăm về con trai tôi, viện lý do là vì bà nghèo và không có tiền, điều này chỉ làm vợ tôi thêm oán giận và không muốn để bà gặp con trai chúng tôi, càng tăng thêm khoảng cách giữa họ.

Several times my sister has suggested I send money to help our parents because they dont have jobs, are currently sick, and need medicine, while my sister also has no money, and my brother-in-law earns only VND5-6 million a month. Im unsure how to approach this topic with my wife, given our debts to my in-laws and the costs of raising our child. Additionally, since she stopped working, the only income we have is what she earns from her online business, which barely covers our daily expenses.

  • Nhiều lần chị tôi gợi ý tôi gửi tiền giúp bố mẹ vì họ không có việc làm, hiện đang ốm đau và cần thuốc, trong khi chị tôi cũng không có tiền, và anh rể tôi chỉ kiếm được 5-6 triệu đồng một tháng. Tôi không chắc làm thế nào để thảo luận chủ đề này với vợ, vì chúng tôi còn nợ bố mẹ vợ và chi phí nuôi con. Hơn nữa, từ khi cô ấy nghỉ làm, thu nhập duy nhất của chúng tôi là từ việc kinh doanh trực tuyến của cô ấy, điều này chỉ đủ trang trải chi phí hàng ngày.

What should I do?

  • Tôi nên làm gì?
View the original post here .